Thứ Bảy, 30 tháng 8, 2014

BÁNH NƯỚNG PHÔ MAI - THỬ NGHIỆM - THẤT BẠI - THỬ NGHIỆM

Tối qua là một ngày mà tôi tạm gọi là "Ngày của bánh phô mai", bởi chỉ trong một buổi tối mà gần chục cái bánh phô mai đã ra đi trong niềm vui sướng của thằng nướng (là tôi). Chục cái thì nghe nó thật chả nhiều nhặn gì, nhưng nếu bạn biết tôi đã có khi phải mất gần 1 tuần chỉ để bán hết 8 cái bánh phô mai trước đó, nghĩa là trung bình một ngày may lắm 1 em phô mai mới được tiễn đưa về nơi an nghỉ cuối cùng (là trong bụng một ai đó), vì thế hôm qua là một ngày huy hoàng của bánh phô mai.

Bánh phô mai - thử nghiệm và thất bại
Nói về quá trình ra đời bánh phô mai. Sau khi nhận được kha khá lời yêu cầu từ khách hàng về việc nướng bánh phô mai và cho vào menu, cuối cùng tôi cũng đã xiêu xiêu lòng và bắt tay vào nướng thử xem nó là cái giống gì mà sao lắm người đòi ăn đến vậy.

Quá trình thử nghiệm quả không hề đơn giản tẹo nào, đầu tiên là việc đi lựa mua phô mai. Tôi ra siêu thị đứng lựa qua, lựa lại, lựa tới, lựa lui rồi cân đo đong đếm về giá cả sao cho tiết kiệm nhất, vì phô mai mắc quá, cuối cùng cũng chọn được 1 loại để về "mần" thử. Sau đó là bắt tay vào nướng thử. Cái đầu tiên, tôi cho thẳng 1 em phô mai kèm theo ít mayonise và một xíu hành mỡ, nướng xong thấy cái bánh thật thảm thương, ăn mà chỗ có chố không có vị phô mai Tôi nghĩ là do quệt phô mai chưa đều, thế là cái sau lại hì hụi phết phết hết cái bánh, lần này thì có vẻ vị bánh đều hơn nhưng phô mai vẫn chưa thấy rõ vị. Vậy là do bánh tôi quá to, thế là tôi lại thử 2 cái phô mai. có vẻ được hơn, nhưng nếu 2 cái phô mai thì giá bánh lại quá mắc (đã nói là phô mai mắc rồi mà). Sau đó tôi còn thử cho thêm trứng, chà bông để coi xem vị phô mai có được đậm hơn không nhưng hầu như đều chưa đạt yêu cầu. Có vẻ hơi nản nản khi hết cả 2 hộp phô mai mà bánh vẫn chưa đâu vào đâu, toàn thấy mình ăn không :)

Vào một buổi tối đẹp trời, bạn gái tôi tự nhiên nổi hứng muốn ăn bánh phô mai và yêu cầu tôi nướng theo cách của cô ấy. Tôi miệng cằn nhằn làm gì mà phức tạp quá vậy nhưng tay thì vẫn làm theo lời cô ấy nói. Cuối cùng chiếc bánh phô mai được ra lò cùng với sự tự sướng của bạn gái tôi, quả thật là chiếc bánh cũng khá ngon, ít nhất là hơn những phiên bản lỗi trước giờ do tôi làm. Vậy là tôi chuyển qua giai đoạn nướng thử nghiệm mời khách quen của mình dùng thử. Có một vài khách hàng tỏ ra thích thú và khen ngon, nhưng có một vài khách hàng khác thì lại kêu bánh hơi khó ăn. Nói chung là vẫn có người chấp nhận loại bánh này, và tôi quyết định bán nó.

Những ngày đầu bán bánh phô mai, bánh không được đồng nhất về chất lượng do tôi chưa quen nướng loại bánh này, lúc thì bánh được như ý lúc thì không. Tôi phải rút kinh nghiệm dần dần thì bánh mới dần trở nên ổn định hơn về mặt chất lượng, nhờ thế tôi cũng không có được ăn bánh phô mai thường xuyên nữa (^^). Nhưng bánh phô mai tôi chưa đưa vào menu, chỉ nói miệng cho khách hàng biết nên tỷ lệ gọi loại bánh này cũng khá ít so với những chiếc bánh khác. Cả tuần bán có khi được vài cái bánh phô mai, có lúc tôi cũng tính bỏ xó nó luôn vì ít người ăn quá, nhưng có một vài vị khách khi ghé quán đều hỏi thăm bánh phô mai, nên cuối cùng tôi lại phải mua phô mai về để tiếp tục phục vụ cho nhu cầu của khách hàng.

Và trong tuần này, thật vui khi chỉ có mấy ngày mà đã nướng hết được 2 hộp phô mai, thế là tôi tự tin chuẩn bị cho em nó xuất hiện trên menu rồi. Nói mới nhớ, hôm qua mới hết phô mai mà tôi quên chưa mua, giờ viết xong tranh thủ phải chạy đi mua gấp, không tối gặp mấy khách hàng đòi ăn bánh phô mai mà không có thì cũng khổ.

Túm cái quần lại là việc gì cũng nên cần kiên trì theo đuổi cho đến cùng, đừng ngại thất bại, cứ thử nghiệm, thử nghiệm càng nhiều thì khả năng thành công càng lớn, và chỉ có những thất bại mới giúp chúng ta nhận ra được bí quyết để thành công. Vậy nên cứ nướng bánh nhiều vào, nướng cháy hay dở thì bỏ bụng mình, đến lúc nào đó chắc chắn nó sẽ được bỏ vào bung khách nhiều hơn bụng mình, cứ tin như vậy đi :)

Bạn nào ghé quán thử nếm thử món bánh phô mai xem sao nhé :)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến