Thứ Hai, 18 tháng 8, 2014

CAO THỦ ... THÁI HÀNH!

Thành quả sau mỗi buổi chiều chiến đấu cùng Hành Lá


Kẻ máu lạnh mang tên: Hành Lá

Hành lá, ác mộng của nhiều người khi phải đụng đến nó, đặc biệt với số lượng nhiều, bởi nó là một kẻ vô cùng nhẫn tâm và có trái tim sắt đá đã khiến cho hầu như tất cả mọi người ai cũng phải khóc vì nó. Ây vậy mà tôi phải đối mặt với một kẻ như vậy mỗi ngày trong suốt 2 tháng qua, kể từ ngày tiệm Bánh Tráng Lạc Lâm của tôi ra đời.

Những ngày đầu, tôi phải vật lộn với gần kí lô hành lá với nhiệm vụ: thái nhỏ từ củ hành đến là hành, không bỏ sót phần nào. Đây quả thực là một thử thách to lớn với một thằng vốn có một nỗi sợ không hề nhẹ với những thứ sắc nhọn như dao. Chưa quen nên tôi phải thái thật từ từ, vì thái nhanh thì hành xắt ra sẽ lớn và cũng rất dễ bị "anh bạn" dao xin huyết. Chính vì lẽ đó mà thời gian tôi tiếp xúc với kẻ máu lạnh này càng lâu hơn, dẫn đến một hệ quả là tôi bị lấy đi không biết bao nhiêu nước mắt, dù lòng đã cố gắng kiềm chế.

Cũng những ngày đầu, tôi còn ngồi trong phòng, bật quạt để thái hành, nhưng do không gian kín nên không chỉ khiến tôi rơi lệ mà những người trọ ở những phòng bên cạnh cũng phải chịu cảnh lệ rơi. Vậy là tôi phải di dời địa điểm chiến đấu lên tầng thượng, nơi không gian thoáng đãng và nhất là không có ai vào ban ngày. Nhưng nước mắt tôi vẫn cứ rơi mỗi ngày.

Quả thật, đối đầu với một kẻ máu lạnh không phải là một vấn đề đơn giản

Vũ khí

Để có thể chiến đấu với những tên Hành Lá, tôi đã trang bị riêng cho mình một thứ vũ khí mang tên là... Dao. Nhưng vũ khí của tôi rất nhanh bị cùn vì nhựa hành bám vào, mà càng cùn thì thái hành càng lâu và càng cay. Nhớ có ngày tôi phải vật lộn cả hơn nửa tiếng đồng hồ chỉ để thái hành và... rơi nước mắt. Thấy tình hình có vẻ bất lợi cho mình, tôi đành phải đem vũ khí của tôi đi mài để em nó được bén như xưa. Dao vừa mài có khác, bén lại ngay, và ngày hôm sau tôi ung dung ngồi chiến đấu với tụi Hành Lá mà tốn rất ít thời gian lẫn nước mắt. Nhưng tình trạng ấy cũng chỉ diễn ra được 2 ngày, sang ngày thứ 3, tụi Hành Lá lại chiếm thế thượng phong. Quả thực tụi nó không phải là tay vừa.

 Vào một ngày đẹp trời, tôi vô tình thấy ngoài đường có bán loại mài dao tiện lợi. Thường thì tôi không tin tưởng những thứ bán lề đường lắm, nhưng do lũ Hành Lá bức bách quá rồi nên tôi đành phải ghé vào để xem thử. Và cuối cùng tôi quyết định mua em nó với giá gần gấp đôi con dao thái hành của tôi.

Và tôi đã không bị thất vọng khi cái mài dào đã mang lại hiệu quả ngoài mong đợi. Chỉ cần mất chưa đến 1 phút để mài, con dao của tôi đã trở nên vô cùng sắc bén. Chưa hết, nhựa hành cũng không làm lưỡi dao bị cùn nhanh như trước, có khi xài cả thàng mới phải  mài lại một lần.

Từ lúc ấy, Hành Lá không còn là những kẻ bất trị đối với tôi nữa, nước mắt thì tất nhiên cũng phải mất một ít mỗi lần thái nhưng với tôi đó giống như rửa mắt mỗi ngày vậy.

Cao thủ

Nhờ luyện tập công phu thái hành mỗi ngày mà dần dần, khả năng thái hành của tôi dần trở nên thành thục hơn, và hiện tại có thể coi như tôi là một cao thủ về mảng công phu này. Trước đây tôi mất cả nửa tiếng để xử lý được 1 kí hành, còn hiện tại, tôi chỉ mất chưa đến 10 phút để xử đẹp tụi nó. Tôi cũng có thể vừa thái hành vừa coi ti vi mà không sợ bị xin huyết như trước đây, nhờ vậy rút ngắn được thời gian chuẩn bị cho buổi bán hàng xuống rất nhiều. Đạt được cảnh giới này một phần cũng nhờ vào con dao thái hành của tôi, và tôi cũng không còn lóng ngóng và sợ dùng dao như trước nữa. 

Quả thực, có công mài sắt có ngày nên kim :)

Tóm lại, cái gì ban đầu cũng khó có thể làm tốt được, điều gì cũng cần phải có thời gian để đem lại kết quả, vậy nên đừng nôn nóng, mà hãy kiên trì thực hiện từng bước, từng bước một, đến một ngày, chắc chắn ta sẽ làm tốt được nó.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến