Thứ Năm, 21 tháng 8, 2014

NHỮNG KHÁCH HÀNG THÂN THIẾT CỦA BÁNH TRÁNG LẠC LÂM

Khách hàng thân thiết của Bánh tráng Lạc Lâm

Nếu bạn thử bán hàng một thời gian thì chắc chắn sẽ có những người mà các bạn đưa vào danh sách: Những khách hàng thân thiết của tui.
Thân thiết bởi họ ghé lại rất nhiều lần chỗ bạn bán, thân thiết bởi họ luôn sẵn sàng chia sẻ những câu chuyện của họ với bạn, thân thiết bởi với bạn, họ giống như một người bạn thân, dù trước đó bạn và người ấy chẳng quen biết gì nhau.
Và tiệm Bánh Tráng Lạc Lâm của tôi cũng may mắn có những khách hàng như vậy.

Bánh Mắm

Tên một loại bánh của quán tôi, và cùng là tên của một khách hàng mà tôi lưu số trong điện thoại (vì chưa một lần hỏi tên của khách hàng ấy). Cũng không hẳn là một người mà phải nói là một gia đình thì đúng hơn. Lý do tôi đặt tên cho khách hàng này là Bánh Mắm vì từ ngày tôi mở quán đến nay, họ chỉ mua một loại bánh duy nhất: Bánh mắm mỏng mà thôi. 

Người đại diện cho Bánh Mắm (tức người hay ra quán tôi mua bánh) là 3 chị em ruột, và có sự thay phiên nhau. 3 chị em tuổi cũng cách nhau không quá nhiều và nhỏ tuổi hơn tôi (tôi đoán cô chị khoảng 16-15 tuổi mà thôi), nhìn cả 3 rất giống nhau, khiến thời gian đầu tôi cứ lộn hoài. Và nói thật là cả 3 chị em đều rất dễ thương. Tuy nhiên tôi lại chẳng biết được tên của ai cả vì cả 3 chị em khá là e dè khi nói chuyện (chắc do cái mặt tôi nó thiếu đứng đắn lắm hay sao ấy T.T).

Về mức độ mua hàng thì đây là khách hàng ghé quán tôi nhiều và đều đặn nhất: 2 ngày một lần. Đó là lý do tại sao mà đôi lúc trời mưa rất to, nhưng tôi vẫn bán vì biết hôm ấy sẽ có Bánh Mắm qua mua hàng. Nếu tôi có vui vui làm cái thẻ gọi là thẻ khách hàng thân thiết, chắc Bánh Mắm là những người đầu tiên nhận được thẻ VIP của quán tôi :).

Và Bánh Mắm đã giúp tôi thêm tự hào về loại bánh mắm của quê mình, không cầu kỳ nhưng lại rất dễ làm người ăn "bị" ghiền :)

Pé Sói Mèo

Chắc có nhiều bạn khi đọc cái tên sẽ biết ngay tôi viết đến ai. Đó là một người bạn tôi quen khi còn học đại học, một cô gái có hoài bão lớn gắn liền với Board Game (không biết tôi ghi đúng tên không, và thực sự tôi cũng không rõ nó là cái gì khi nghe tên, sau này thì đoán sơ sơ nó là những trò chơi với những lá bài, kiểu như Ma Sói vậy đó. Lý do: lát kể sau :) ).

Lúc đầu thì tôi cũng nghĩ là do sức hút khó cưỡng lại của...tôi (tự sướng tí) mà cô nàng hay ghé quán. Nhưng vào một ngày đẹp trời, trăng thanh gió mát, một nam một nữ ngồi tâm sự bên lò than (có vẻ lãng mạn). Một lý do mà cô ấy chọn lựa hay ghé quán tôi là vì cô ấy muốn giữ được lửa trong mình về một dự án kinh doanh do cô ấy ấp ủ bấy lâu nay, nhưng do một vài lý do nên chưa thể thực hiện được. Nói cách khác, cô ấy có cùng chí hướng với tôi: muốn tự mình làm chủ.

Mỗi lần ghé quán, món đầu tiên cô ấy gọi (mà cũng chẳng cần gọi tôi cũng biết), đó là bánh mắm ruốc mỏng (lại mắm ruốc ^^). Cũng vì cô nàng mà tôi phải mua hẳn 1 chai tương xí muội chỉ để phục vụ cho một khách hàng duy nhất. Cô nàng một cách rất tự nhiên cũng thường trở thành "chuột bạch" để tôi thử nghiệm những món bánh mới của mình.Tất nhiên thử nghiệm thì thường không lấy tiền (nghe cũng ham hen ;) ).

Cô nàng một tuần qua cũng khoảng 2 lần, mỗi lần đều dẫn thêm những người bạn (thường là những đàn em khóa dưới trong CLB mà cô nàng lập nên khi còn học). Và khi tụm 3 tụm 4, cô nàng thường bắt đầu lôi ra một bộ bài và bắt đầu chơi. Nhưng hình như mỗi lần là một trò mới thì phải. Và dần dần thì tôi cũng đoán ra hóa ra mục tiêu của cô ấy liên quan đến những bộ bài này (cái mà tôi nói là Board Game ở phần trước). Quả thật không dễ để theo đuổi con đường này nhưng tôi tin cô ấy sẽ thực hiện được nó.

Và tất nhiên, khi gặp những con người có lý tưởng và mục đích sống cụ thể, ta cũng sẽ cảm thấy như được tiếp thêm động lực để tiếp tục cố gắng hơn. Cô bạn Pé Sói Mèo này cũng đã đem đến cho tôi cảm giác ấy.
Hi vọng là bạn trai cô ấy sẽ không có xách axit qua gặp tôi vì tội dụ dỗ con gái nhà lành đi ăn bánh trán :)

Bộ ba

Đó là cách tôi gọi 3 đứa em khóa dưới vẫn thường ghé quán tôi. 3 đứa bao gồm một thằng mập, một thằng ốm (gàn bằng tôi) và một bé gái (nói là bé chứ cũng to lắm ấy ^^). Mỗi quan hệ giữa 3 đứa có thể miêu tả như sau: thằng mập là bạn thằng gầy, thằng gầy là bạn trai của bé gái, còn bé gái là bạn học cùng lớp với thằng mập, à mà nói chung tụi nó học cùng một lớp :)

Hầu như tuần nào bộ ba này cũng ghé quán tôi, và đặc biệt ghé từ rất sớm , thường là trước khi tôi dọn hàng ra, và tất nhiên, lần nào cũng phải ngồi đợi dài cổ mới có bánh ăn. Nhưng bù lại bộ ba này lại thường được tôi mời ăn những món rất đặc biệt mà không phải ai cũng có cơ hội được ăn. Cũng mừng là tụi nó không có tẩy chay tôi vì phải ngồi đợi.

Mỗi lần tới quán, bộ ba này thường ngồi ở đúng một ví trí duy nhất, và thường thì ngồi nói chuyện với nhau rất lâu (đúng là bạn bè thân thiết có khác, chẳng biết kiếm đâu ra nhiều chuyện để nói thế không biết ^^).

Nói chung, mỗi lần mở quán ra mà thấy có 3 đứa đứng đợi trước quán là tự nhiên tôi thấy hôm đó vui lắm. Vì ít nhất cũng dã có khách hàng sẵn rồi. ^^

Thằng bạn

Lại nhắc đến thằng bạn, nó là đứa mà tôi đề cập ở một blog trước đây. Nó cũng rất hay ghé qua quán tôi vì như nó nói:" Tao trót yêu mấy cái bánh tráng nướng của mày rồi" (cũng may nó không yêu tôi). Mỗi lần nó ghé quán đều mang đến cho tôi một động lực mới, bởi nó ghé không hẳn chỉ để ăn, mà còn để hỏi thăm tình hình buôn bán của tôi và để tiếp tục nuôi dưỡng một mong mỏi của nó và cũng là của tôi: một ngày nào đó chúng tôi sẽ làm việc cùng nhau.

Mỗi lần ăn bánh tại quán, nó đều nói những điều rất tích cực về bánh của tôi, khiến tôi cũng thấy vui vui.Và vui hơn là mỗi lần nó ghé quán dều ăn rất nhiều bánh :)

Nói chung, với tôi thằng bạn này không chỉ đơn thuần là một thằng bạn, mà còn là một người hưỡng dẫn và một người tiếp thêm lòng tự tin cũng như động lực cho tôi.

Kết

Tôi cảm thấy may mắn khi có được những người khách hàng tuyệt vời như vậy. Nhờ họ mà tôi  cảm thấy mình không bước đi một mình, nhờ họ mà tôi không cảm thấy hối hận về quyết định mà tôi đã chọn lựa. Trên con đường đời phía trước, dù biết chắc sẽ có những khó khăn, chông gai, thử thách thậm chí là thất bại, nhưng hãy luôn tin một điều: bên cạnh ta luôn có những người sẵn sàng bước đi cùng ta.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến