Thứ Ba, 19 tháng 8, 2014

THẰNG BẠN

Ấn tượng ban đầu

Thằng bạn mà tôi muốn nói dến trong bài viết này là một thằng con trai chính hiệu nhưng hay giả vờ "cong". Lần đầu gặp nó, tôi thấy nó cũng cao to đẹp trai (hơn tôi một chút xíu) nhưng có chút gì đó hơi quê mùa (có lẽ do quê nó thuộc vùng sâu vùng xa hơn tôi). Ấn tượng mà nó đem đến cho tôi vào những lần đầu tiếp xúc đó là nó nói nhiều và rất thẳng thắn. Điều gì nó thấy có vấn đề nó sẽ chẳng ngại nói thẳng ra, nếu không hiểu nó cũng sẽ hỏi lại ngay (chứ không phải ợm ờ như tôi). Đó là lúc bàn bạc vấn đề nào đó nghiêm túc, chứ bình thường nó luôn là đứa bày trò trêu chọc cho người khác cười. Đúng là tôi không thể giận được nó ở điểm nào. 
Đó là khoảng thời gian năm nhất, khi tôi bắt đầu bước vào Sài Gòn. Và sau đó, tôi cũng không chơi thân với nó lắm.

Làm việc chung

Tuy không thân thiết và cũng ít nói chuyện trong 3 năm đầu tiên, nhưng mỗi lần nói chuyện với nó, tôi đều cảm thấy thoải mái và chẳng ngại giấu giếm điều gì, bởi tôi cảm thấy ở nó một sự thật lòng và một sức hút vô hình nào đó. Ở lớp học nó cũng hay ngồi nói leo theo thầy cô và chắc cũng vì thế mà khá nhiều thầy cô nhớ tên nó, nhưng nó cũng là thằng hay cúp học và điểm số thì chỉ đủ qua môn là chủ yếu. Nhưng lạ một điều, tôi luôn có một cái nhìn khâm phục nó. Bởi tôi biết ngoài việc học tập, nó còn đi lam thêm bên ngoài và mối quan hệ của nó bên ngoài xã hội cũng rất rộng, chủ yếu lại là những người đã đi làm, trong số đó không ít người thành đạt. Có lẽ điều đó cũng đã tác động không nhỏ đến suy nghĩ và hành động của nó. Tôi thấy nó thực sự trưởng thành hơn so với tôi rất nhiều.
Rồi như là cái duyên, cuối năm ba nó có ý định chuyển qua nhóm học tập của tôi, và tôi tất nhiên không có lý do gì để từ chối. Học kỳ đầu tiên của năm 4, cũng là học kỳ đầu tiên tôi làm việc cùng nó thường xuyên, và đó cũng là học kỳ nặng nhất mà chúng tôi từng trải qua. Áp lực bài vở luôn đè nặng lên từng cá nhân và cả nhóm, nhiều lúc tôi cũng muốn phát điên vì những deadline quá gấp, còn nó thì cũng không tập trung cho công việc chung. Nhưng rồi học kỳ sóng gió ấy cũng trôi qua, tôi và nó thì cũng thân thiết hơn xưa nhờ những lần đi làm bài nhóm hay những giờ ra chơi cả nhóm đi ăn kem, uống nước với nhau. 
Kết thúc học kỳ cuối và bước vào đợt thực tập, cả nhóm mỗi đứa một nơi, tôi nghe nó nói đi ra ngoài Trung thực tập ở chỗ công ty của một anh mà nó quen. Rồi tôi đi thực tập, cũng không để ý đến những thông tin đến nó nữa. Tưởng như duyên số đôi ta từ nay chấm hết.

Người thay đổi tư duy

Đọc đến đây chắc các bạn đều biết là tôi đã gặp lại nó sau những ngày tháng thực tập rồi đúng không? Tất nhiên chúng tôi vẫn phải gặp nhau trong đợt ôn thi tốt nghiệp trước khi thi để hoàn tất thủ tục để bị trục xuất khỏi trường. Và đó là khoảng thời gian mà khiến tôi hiện tại đang ngồi gõ từng chữ để viết về nó như thế này đây.

Sau khoảng thời gian thực tập, khi gặp lại nó, tôi cảm thấy nó đã trưởng thành lên rất nhiều, trải đời hơn rất nhiều. Qua một vài lần hóng hớt chuyện thì tôi biết nó đang có ý định kiếm người để cùng khởi nghiệp kinh doanh, bởi nó có tư tưởng làm chủ. Lúc đó tôi cũng đang lơ mơ về tương lai của mình, nghe nó hỏi mày có muốn tham gia không thì tôi cũng gật đầu, nhưng cái gật đầu bâng quơ không suy nghĩ nhiều ấy của tôi hóa ra lại là khởi đầu cho một sự thay đồi lớn trong tôi.

Sau vài lần nói chuyện với nó, được nghe nó kể chuyện và nói về những dự án mà nó nung nấu thực hiện, tự nhiên tôi cũng thấy thích thích việc tự mình kinh doanh. Cái việc "thấy thích thích" ấy lớn dần lên và đến một ngày, tôi quyết định gọi điện về kêu mẹ để cho tôi ít khoai tây để tôi bán thử ở Sài Gòn (đó đang là đợt thu hoạch khoai tây). Và việc bán khoai tây của tôi cũng khá thuận lợi khi khoai tây quê tôi ngon và tôi quen biết cũng nhiều. Đó chính là nền tảng để tôi tin rằng mình có thể tự mình kinh doanh và làm giàu được mà không phải đi làm thuê.

Rồi một ngày đẹp trời, nó gọi điện và hỏi tôi có thời gian không để thu xếp gặp nó một buổi. Lúc đầu tôi cũng lưỡng lự nhưng sau đó thấy mình đang rảnh nên tôi cũng đồng ý. Và đó hóa ra lại là một cuộc họp nhóm khởi nghiệp - tập hợp những đứa bạn mà nó quen biết có chung chí hướng - để cùng bàn về tương lai. Khi đó nó đã nói cho chúng tôi biết những điều mà nó có cơ hội được học trong các khóa học đắt tiền và cả những suy nghĩ lớn của nó. Tôi đã tham gia những buôi hội thảo trước đây liên quan đến việc thay đổi tư duy, chiến thắng bản thân,... nhưng chỉ như nước đổ đầu vịt,  chỉ đến khi nghe nó nói với tất cả tâm huyết của mình, tôi mới cảm thấy tôi muốn thay đổi mình một cách mành liệt. Trong đầu tôi dần hiện lên những mục tiêu mà trước nay tôi chưa từng nghĩ đến, và tôi cũng dần tin rằng mình sẽ thực hiện được những mục tiêu ấy, những mục tiêu mà trước đây nếu ai nói ra với tôi tôi sẽ nói là điên khùng và phi thực tế. Và chính nó là người giới thiệu cho tôi những cuốn sách mà một trong số đó đã thôi thúc tôi mở tiêm bánh tráng nướng như hiện tại.

Tới đây chắc các bạn đã hiểu tại sao tôi lại viết về nó rồi đúng không? Vì nếu không có nó chắc chắn bây giờ tôi vẫn chưa biết mục đích sống của mình là gì để mà cố gắng thực hiện nó. Và tôi rất cảm ơn nó, cảm ơn vì niềm tin mà nó truyền cho tôi, cảm ơn vì đã giúp tôi nhận ra mục tiêu sống của mình, cảm ơn những lời động viên của nó trong thời gian đầu tôi mở quán và cũng cảm ơn nó vì những lời khuyên bổ ích để tôi có thể đi đúng con đường để đi đến mục tiêu mà tôi đã đăt ra hơn.
Hiện tại, mặc dù nhóm khởi nghiệp mà nó lập ra đã không còn duy trì được, nhưng tôi vẫn luôn tin một ngày nào đó, nó sẽ thành công, và tôi cũng vậy, vì chúng tôi cùng chung một lý tưởng sống và đều tin tưởng rằng mình sẽ thành công trong tương lai, và tất nhiên, cá hai đều đang cố gắng theo đuổi nó. 

Và tôi mong, một ngày không xa sẽ lại cùng được nó làm việc

Cảm ơn mày nhé, thằng bạn đã khiến tao bị thay đổi đầu óc như mày :)

4 nhận xét:

  1. Rất ý nghĩa, tin rằng anh sẽ thành công trên con đường anh đã chọn

    Trả lờiXóa
  2. Hay cho nó và hay cho tác giả đã vì bản thân mà thay đổi!!! Còn có thời gian viết 1 bài dài về nó như vậy, quả là đáng ngưỡng mộ. Chúc các em mau biến ước mơ của mình thành hiện thực!! thèm bánh tráng Lạc Lâm quá chẹp chẹp!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. cảm ơn rất nhiều ạ, hi vọng dược đón tiếp anh/chị tại tiệm bánh nhỏ của em ạ :)

      Xóa

Bài đăng phổ biến