Chủ Nhật, 7 tháng 9, 2014

BÁNH TRÁNG LẠC LÂM - ĐI CHỢ

Để chuẩn bị cho mỗi buổi bán hàng buổi chiều, bắt đầu từ 17 giờ, mỗi sáng tôi đều dậy sớm để xách chiếc giỏ xanh xanh đi chợ. Nếu trước đây, đi chợ chỉ là mua bó rau, con cá hay đồng thịt, thì nay trong danh sách những thứ phải mua của tôi xuất hiện thêm những cái tên mới được liệt vào dạng: Không mua không được. Và riết rồi mấy cô mấy chị bán hàng mỗi lần gặp tôi từ xa tiến tới đều lấy sẵn đồ ra chuẩn bị, tôi chưa kịp cất lời là họ đã nhanh miệng hỏi trước:"Như cũ hả em?", tôi chỉ cần gật đầu trả tiền là xong ;)

Những gian hàng mà tôi thường ghé nhất là quấy bán rau củ mà ngày nào tôi cũng bắt buộc phải ghé để mua hành lá. Chị chủ rất dễ thương, xem chừng chị cũng chừng hơn 30 một chút, tôi thích mua hàng ở quầy của chị bởi chị có nét gì đó rất giống cô của tôi ở quê. Từ lúc mở quán, ngày nào tôi cũng ghé qua quầy chị để mua hành, có hôm bận ra trễ thì đã thấy chị chuẩn bị sẵn hành cho tôi, còn hỏi:"Sao cưng hôm nay ra trễ vậy? Chị tưởng hôm nay nghỉ bán chứ! Để sẵn hành cho cưng rồi đây". Có mấy bận tôi đãng trí thế nào để quên luôn bịch hành ở chỗ chị, về tới nhà cũng chẳng kiêm tra lại, đến lúc chuẩn bị làm hàng thì mới tá hỏa vì không thấy hành đâu, trong khi nhớ rõ ràng là sáng có mua. Sau đó tôi lại phải tiu nghỉu ra chợ tìm mua, ai ngờ tôi lại để quên ở quầy của chị, thấy tôi là chị cười liền:"Lần sau mà bỏ quên lại là chị không có trả lại đâu nhé!". Tôi chỉ biết cười xòa. Chị dễ thương vậy thì làm sao tôi mua hành chỗ khác cho được ^^

Ngoài hành lá, trứng là một nguyên liệu cũng không thể thiếu, vì khách hàng đa số đều thích có trứng vào trong bánh nướng, do đó hầu như ngày nào tôi cũng phải mua trứng (chỉ trừ trường hợp trứng mua bữa trước vẫn còn nhiều). Tôi lựa chọn mua trứng của một cô mà tôi thấy lúc nào cũng đông khách mua. Cô ngồi ở một góc nhỏ thôi nhưng mỗi lần ghé mua trứng, đa số tôi đều phải đợi vì có rất nhiều khách hàng ghé mua. Hỏi ra mới biết cô bán trứng ở đây cũng đã mười mấy năm rồi, do đó khách quen rất đông. Giá cả ở đây cũng rẻ hơn những chỗ khác, chưa kể là khi tôi mua nhiều cô còn bớt cho thêm nữa. Còn gì thích hơn là tìm mua được đồ mình muốn ở một nơi có giá rẻ hơn những nơi khác cơ chứ, dù rằng cũng rẻ hơn có 1-2 đồng thôi, nhưng cũng vẫn rất là vui ^^. Và có một điểm rất hay ở cô là tiền bạc luôn luôn sòng phẳng, không thêm cũng không bớt dù chỉ là 500 đồng. Như tôi dù là khách hàng thân thiết nhưng nhiều lúc giá có 500 dư ra, cô vẫn lấy đủ. Điều đó cho thấy cô trân trọng từng đồng đến thế nào.

Tôi cũng hay ghé quán bán thịt ở ngay đầu chợ. Có 2 cô cùng bán, thấy tôi ghé lại là mấy cô tự động lấy túi bỏ thịt xay vào luôn cho tôi, tôi đúng nghĩa chỉ việc gật đầu và đưa tiền là xong. Và có một điều tôi rất ấn tưởng và cũng đã chôm chỉa để áp dụng vào quán bánh tráng nướng của mình, đó là luôn cười với khách hàng và cảm ơn khách hàng mỗi khi khách mua hàng xong. Trong chợ có rất nhiều gian hàng bán thịt, nhưng những chỗ khác mấy người bán cảm thấy không được thân thiện như 2 cô bán thịt ở đây. Vì thế dù quán không nằm ở chỗ đông người qua lại nhưng tôi thấy khách ghé mua cũng khá nhiều. Quan trọng không chỉ ở chỗ bán cái gì, mà còn ở việc cách mình bán ra sao nữa.

Mỗi ngày đi chợ nói chung đều có cái vui của nó, Và đặc biệt tôi rất lấy làm thú vị khi có những người khác nhìn một thằng con trai như tôi xách cái giỏ đi tung tăng từ đầu chợ đến cuối chợ. Mỗi buổi chợ về là chiếc giỏ ấy lúc nào cũng đựng đầy đồ, vừa đồ làm hàng, vừa đồ nấu ăn và đồ ăn sáng nữa. Và đó cũng là niềm vui của một thằng chỉ ở nhà bán bánh tráng chứ không đi làm công ty như tôi, vì nếu đi làm công ty, chắc chắn tôi không thể mỗi sáng thảnh thơi xách giỏ đi chợ mùa đồ như vậy được. Đi làm công ty nhiều lúc gắn liền với cơm bụi mà.

Nếu ngày xưa, đi chợ là một việc gì đó khủng khiếp lắm trong suy nghĩ của một thằng con trai như tôi, thì giờ đây, nó đã trở thành một việc quen thuộc. Tôi không còn cảm giác nghi ngờ người ta bán mắc cho mình như trước nữa, vì khi buôn bán, mình mới hiểu được người bán ai cũng muốn bán được lâu dài, nên họ sẽ bán với giá ngang bằng thị trường để nhằm giữ chân được khách hàng.

Tóm lại, nhờ đi chợ, tôi cũng học hỏi thêm được nhiều điều!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến