Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

TIỆM BÁNH TRÁNG - NƠI TÌNH YÊU BẮT ĐẦU

Bánh tráng Lạc Lâm - nơi tình yêu bắt đầu

Có một cô gái mà nó đã quen biết từ lâu, nhưng chủ yếu chỉ nói chuyện qua những tin nhắn điện thoại hoặc Facebook. Những lúc có tâm sự, cả hai vẫn thường nói chuyện với nhau, như những tri kỷ, và cũng vì cô ấy nói: Xử Nữ và Nhân Mã nói chuyện hợp nhau lắm, nên nó cũng tin vậy. Thi thoảng nó cũng tự hỏi không biết có phải nó thích cô ấy rồi không. Nhưng thường thì những suy nghĩ ấy tan theo trong phút chốc. Với nó, cô gái ấy giống một người bạn để nó trút bầu tâm sự khi cần có người thực sự hiểu nó.
Rồi bỗng một ngày, nó nhận ra: Hình như nó bắt đầu thích cô ấy thực sự. Và có vẻ, cô ấy cũng thích thích nó thì phải. Lần này thì nó nghiêm túc, vì nó cảm thấy, đã đến lúc nên có một người nào đó để bước cùng nó trên cuộc đời này.

Và, tình cảm giữa nó với cô gái Xử Nữ kia dần được hình thành và lớn dần lên, đến một lúc nó đã có thể khẳng định một điều chắc chắn rằng: nó thích cô ấy và ngược lại, cô ấy cũng thích nó. Và rồi, nó và cô ấy đến với nhau một cách rất tự nhiên, dù chẳng có ai bày tỏ tình cảm ra bằng lời.

Ngày mở tiệm bánh tráng, cũng là ngày đánh dấu một bước ngoặt quan trong trong chuyện tình cảm của nó. Nếu trước đây chủ yếu chỉ nhắn tin qua lại thì nay, nó được gặp cô ấy trực tiếp.
Từ ngày mở quán, chiều nào cô ấy cũng ghé qua quán để phụ nó một tay, mặc dù cô ấy phải đi làm cả ngày rồi. Nó cảm thấy mình thật hạnh phúc.
Và cũng từ ngày ấy, nếu có ai hỏi cô ấy là ai, nó đều tự hào mà giới thiệu đó là bạn gái của mình. Đó là điều mà với những mối tình trước đây, nó rất hiếm khi nào đề cập đến (nên ít người biết nó đang quen với ai). Đó có thể coi là một lời khẳng định: Nó thực sự nghiêm túc với tình cảm của mình.
Dần dần bạn bè, người quen và cả gia đình của nó đều biết đến sự tồn tại của bạn gái nó, cũng mừng là gia đình nó chẳng ai phản đối gì, chắc tại nó cũng đã lớn. Đến bác chủ nhà cũng quen với sự có mặt của cô ấy mỗi chiều. Trước nay chỗ trọ của tôi không cho người lạ vào, nhưng đối với bạn gái của nó, bác dần coi như một người thuê trọ nên cô ấy có thể tự do ra vào.

Những ngày đầu nướng bánh, lóng ngóng đủ điều, nếu không có cô ấy phụ giúp một tay, có lẽ nó đã căng thẳng đến phát điên rồi. Dần dần, nó quen hơn với việc nướng bánh, và cũng quen luôn với việc có một người con gái ngồi bên cạnh để phụ nó mỗi tối. Có những ngày, cô ấy bận việc về trễ, nó làm gì cũng thấy chậm chạp, chỉ ước gì có cô ấy ở bên. Đôi khi chỉ có ít khách hàng mà nó vẫn không nướng kịp, nhưng khi có cô ấy, khách đông cỡ nào nó cũng không ngán. Tình cảm của nó với cô ấy vậy là cứ lớn dần lên bên lò than hồng và những chiếc bánh nướng. Dù nắng hay mưa, đông khách hay vắng khách, nó vẫn luôn cảm thấy mình là người hạnh phúc khi có cô ấy bên cạnh.

Rồi nó quyết định nghỉ bán ngày chủ nhật - ngày mà cô ấy được nghỉ làm - để dành trọn thời gian buổi tối cho cô ấy, bù lại những ngày trong tuần chỉ biết quanh quẩn bên lò than. Và đến giờ, nó vẫn cảm thấy đó là một quyết định đúng đắn. Tiền thì đúng là cần thiết thật nhưng nó không mua được những phúc giấy quý giá ở bên cạnh người mà mình yêu thương. Đôi khi chỉ là một bữa cơm với vài món đơn giản ngồi ăn cùng cô ấy hay cùng nhau coi một bộ phim hay đi dạo phố, tất cả đều thật đáng quý và đáng trân trọng. 

Càng ngày nó càng cảm thấy mình yêu cô ấy hơn. và thực sự, nhiều khi nó đã nghĩ đến chuyện xây dựng gia đình cũng cô ấy. Những lúc như vậy, nó lại tự nhủ phải cố gắng hơn nữa để một ngày nào đó thực sự sẽ trở thành một bờ vai vững chắc để cô ấy dựa vào và đủ sức đem lại hạnh phúc cho cô ấy.

Và nó thực sự cảm ơn tiệm bánh tráng nhỏ của nó, bởi nếu không có tiệm bánh tráng này, có khi tình cảm của nó với cô ấy chỉ dừng lại ở mức rung động và lại chóng qua như bao cuộc tình khác mà nó trải qua trước đây. Có thể nói, tiệm bánh tráng chính là nơi tình yêu của nó được bắt đầu.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến